Ðoàn Văn Cừ
Đám hội








Mùa xuân ấy, ông tôi lên tận tỉnh
Đón tôi về xem hội ở làng bên.
Suốt ngày đêm chuông trống đánh vang rền,
Người lớn, bé mê man về hát bội .
Những thằng cu tha hồ khoe áo mới
Và tha hồ nô nức kéo đi xem.
Các cụ già uống rượu mãi gần đêm.
Tổ tôm điếm chơi đều không biết chán.
Những con bé áo xanh đòi chị ẵm
Để đi theo đám rước lượn quanh làng.
Các bà đồng khăn đỏ chạy loăng quăng
Đón các khách thập phương về dự hội .
Một chiếc kiệu đương đi dừng bước lại .
Rồi thình lình quay tít mãi như bay .
Một bà già kính cẩn chắp hai tay
Đứng vái mãi theo đám người bí mật.

Trên bãi cỏ dưới trời xuân bát ngát,
Một chị đương đu ngửa tít trên không.
Cụ lí già đứng lại ngửng đầu trông,
Mắt hấp háy nhìn qua đôi mục kính.
Mấy cô gái nép gần hai chú lính,
Má đỏ nhừ bẽn lẽn đứng ôm nhau .
Chiếc ô đen lẳng lặng tiến ra cầu,
Tìm đến chiếc san màu bay trước gió .
Bác nhà quê kiễng chân nhìn ngấp ngó,
Rồi reo lên cho ai nấy cùng trông





Đoàn trải dài vùn vụt giữa dòng sông,
Người lố nhố chèo trên làn nước lạnh.
Bọn đô vật trước đình thi sức mạnh,
Mình cởi trần gân cốt nổi như lươn;
Tiếng reo hò khuyến khích dậy từng cơn
Lấn tiếng trống bên đường khua rộn rã .
Bên mấy chiếc khăn vuông hình mỏ quạ,
Đứng chen vào chiếc mũ trắng nghênh ngang.
Bọn trai quê bá cổ cạnh cô hàng
Vờ mua bán để tìm câu chuyện gẫu .
Một chú xẩm dạo đàn bên chiếc chậu,
Mắt lờ mờ nghe ngóng tiếng gieo tiền.
Thằng bé em đòi mẹ bế lên đền
Xem các cụ trong làng ra cử tế;
Tiếng chiêng trống chen từng hồi lặng lẽ,
Những bóng người trịnh trọng khẽ đi lên,
Những cánh tay áo thụng vái mơ huyền,
Đang diễn lại cả một thời quá khứ
Mà đất nước, non sông cùng cây cỏ
Còn thuộc quyền sở hữu của Linh thiêng.
Khi tế xong, một cụ đứng trên thềm
Giơ bánh pháo cho người kia lại đốt.
Bọn trai gái đứng xem đều chạy rạt,
Một thằng cu sợ hãi khóc bi be .

Người đi xem nhiều kẻ đã ra về ...
Trên đường vắng lá đề rơi lác đác.
Ốc xa rúc từng hồi trong xóm mạc,
Trời đỏ hồng sau những trái đồi xanh,
Đàn chim hôm nhớn nhác gọi trên cành.
Vệt tháp trắng in dài trên đồng vắng.
Tiếng chuông tối nhặt khoan rong yên lặng,
Lẫn trống chèo văng vẳng phía làng xa
Của đám dân nô nức dưới trăng tà ...

* Ðoàn Văn Cừ sinh năm 1902 tại Nam Ðịnh. Bắt đầu làm thơ từ năm 1938 . Sau 1945 Ông gia nhập Bộ Ðội . Năm 1971 Ông về quê nghỉ hưu . Giải thưởng Nhà Nước về Văn Học Nghệ Thuật .Ông mất ngày 27-6-2004 , hưởng đại thọ ở tuổi 92. Ông có một tập thơ duy nhất Thôn Ca xuất bản năm 1950