Ông Già Khôn Ngoan


Một cụ ông 92 tuổi, nhỏ người, rất tự hào, ăn mặc chỉnh tề, mỗi buổi sáng cạo râu lúc 8 giờ. Hôm nay ông dọn đến ở tại một chung cư dành cho những người cao tuổi. Vợ ông 70 tuổi vừa mới qua đời nên ông buộc ḷòng phải rời khỏi căn nhà của ông.
Sau nhiều giờ ngồi chờ đợi trong hành lang của chung cư, ông cười rất tươi khi chúng tôi đến nói với ông rằng căn phòng của ông đă sẵn sàng. Bởi v́ ông phải dùng thang máy với tôi là người dẫn đường, tôi tả cho ông sơ về căn phòng nhỏ của ông, kể cả tấm khăn trải giường treo ở cửa sổ thay cho màn cửa “Tôi thích căn phòng nầy lắm” ông nói với niềm hân hoan như một bé trai 8 tuổi vừa được ai đó cho một con chó nhỏ.
“Thưa ông Gagné, ông chưa thấy căn phòng của ông mà, xin ông đợi một tí”
“Điều đó không liên hệ gì với nhau cả,” ông nói: “ Hạnh phúc là cái gì đó tôi đã chọn trước rồi, tôi thích hay không thích căn phòng của tôi không phải do đồ gỗ giường tủ hay đồ trang trí, mà tùy thuộc trước tiên về cách cảm nhận của tôi đối với hạnh phúc”.
“Chính tôi đã quyết định trong đầu của tôi rằng tôi thích căn phòngg của tôi, đó là một quyết định tôi thường làm mỗi buổi sáng khi tôi thức dậy” “Tôi đã chọn : hoặc tôi có thể nằm cả ngày trên giường để đếm những khó khăn mà các bộ phận trong cơ thể của tôi không còn có thể hoạt động được nữa, hoặc tôi vùng dậy và cám ơn trời đất về những cơ phận của tôi còn hoạt động được.”
“Mỗi ngày là một quà tặng và cũng đã từ lâu, tôi vẫn có thể mở mắt thức dậy, tôi đặt tiêu điểm cho ngày mới và kiểm lại những kỷ niệm tốt đẹp mà tôi đă có trong suốt cuộc đời của tôi.”
“Tuổi già giống như một tài khoản ngân hàng, bạn sẽ rút ra những gì bạn đă ký gởi vào đó.” Và đây là lời khuyên của tôi dành cho bạn : hãy ký gởi nhiều kỷ niệm hạnh phúc vào tài khoản ngân hàng của bạn.