LỬA TRẠI

Lê Tấn Tài



Lửa trại là một hình thức sinh hoạt không thể thiếu tromg các cuộc họp bạn. Đống củi lớn ở giữa được đốt lên, mọi người sinh hoạt, ca hát, và tổ chức trò chơi xung quanh.

Từ xưa, con người dùng lửa để sưởi ấm, tránh thú dữ và hợp quần sau những lúc săn bắt thú rừng. Lửa là hình ảnh thiêng liêng, là khởi điểm văn hóa cộng đồng của người sơ khai. Các nhóm thương buôn đường dài sau một ngày di chuyển vất vả, khi đêm xuống họ quây quần quanh đống lửa kể cho nhau nghe những câu chuyện thần thoại xa xưa, hoặc diễn lại các hành động hào hiệp trong các chuyến vận chuyển hàng, vừa canh cướp, vừa chia sẻ hơi ấm để chống lại cái lạnh của núi rừng, sa mạc...

Ngọn lửa bừng sáng, đám thú hoang sợ hãi, bóng tối lạnh lẽo lùi dần, trong cái nhìn linh thiêng về lửa, con người xây đắp cuộc sống “bầy đàn” và để thêm ý nhị cho cuộc sống, họ kể chuyện, nhảy múa, ca hát để biểu thị sự chiến thắng trước thiên nhiên. Từ đó lửa có ý nghĩa tượng trưng cho sự văn minh, xua đuổi cái ác, trở thành những tín ngưỡng thiêng liêng, với những nghi lễ, nghi thức truyền thống. Những sinh hoạt cộng đồng của các bộ tộc người nguyên thủy đã được tái hiện bên ánh lửa. Ngày nay lửa được đốt lên trong sinh hoạt trại là hình thức sinh hoạt văn hóa, là nghi thức thiêng liêng trong khai mạc, bế mạc các hoạt động mang tính cộng đồng rộng lớn như trại họp bạn, đại hội Olympic...

Đêm lửa trại bao giờ cũng đẹp và lãng mạn: cảnh núi rừng ban đêm, sương rơi, lá rụng, tiếng suối đổ, tiếng hát vang, tiếng củi và lửa cháy bập bùng, và có tiếng đàn nhẹ nhàng, thầm thì, luyến tiếc khi lửa gần tàn... Tiếng hát, tiếng vỗ tay rộn ràng làm ấm lòng mọi người. Tất cả nắm tay nhau, quay vòng và cất tiếng hát vang:
" Anh em ta về cùng nhau ta quây quần này
Một, hai, ba, bốn, năm.
Anh em ta về cùng nhau ta sum họp này
Năm, bốn, ba, hai, một.
Một là đều chân bước nhé! Hai ta quay nhìn nhau đi!
Ba cầm tay chắc nhé! Không muốn ai chia lìa!
Bốn nhớ - rằng ta bốn bể anh em một nhà!
Năm - nhớ mãi tình này trong câu ca."


Lửa trại trong đêm làm cho lòng người hòa quyện với khung cảnh thiên nhiên, thêm tình thân ái, đậm đà, kỷ niệm được khắc sâu, xua đi những bận rộn toan tính đời thường, hồn nhiên thanh thản với đất trời. Đống lửa trong đêm đông. Ôi quý biết bao nhiêu. Nhất là đối với người đi xa về.
Những trò chơi tập thể, bên ánh lửa bập bùng, con người thấy ấm áp hơn, gần nhau hơn, cảm thông và yêu thương hơn.
"Giờ phút này chúng ta như người thái cổ trong đêm đen mịt mùng nôn nao chờ lửa đến. Như những bộ lạc xa xưa hàng đêm quây quần giữa rừng già, đợi chờ lửa đến xua đuổi hãi hùng, nhìn thấu suốt tâm hồn nhau và cất cao tiếng hát reo mừng. Vì bạn ơi, chúng ta đang chờ lửa đến. Lửa sẽ đến. Lửa tin tưởng. Lửa yêu thương. Lửa soi rõ mặt ta. Lửa đầy tràn lòng ta. Lửa cho thấy ta đang ở gần nhau. Lửa đun sôi những con tim nhiệt huyết. Lửa thúc dục kẻ đang đi tiếp tục cuộc hành trình. Lửa réo gọi người sắp lên đường mạnh dạn dấn thân. Sau lưng là quá khứ với những khát vọng chưa đáp ứng vẹn toàn. Trong tim mỗi người xúc động vì những ngày tháng êm đềm sắp qua, cuộc chia lìa sắp tới và mai đây những ưu tư ràng buộc đeo đuổi một đời người. Này là đêm. Đêm mời mọc nghỉ ngơi. Đêm quyến rũ kết thúc... " (Lời Gọi Lửa)

Lửa tàn dần, tàn dần... nhưng ánh sáng của lửa vẫn mãi soi trong tim những người họp bạn. Tiếng hát, tiếng cười hồn nhiên vô tư giữa đêm khuya không còn nữa, chỉ còn ánh lửa bập bùng soi rọi trên những gương mặt thân thương. Trong giây phút sâu lắng này, không ai muốn nói lên hai chữ “chia tay”, nhưng chúng ta phải trở về với cuộc sống và công việc của mình, và chúng ta sẽ kể lại cho mọi người nghe về đêm lửa trại.
Kỷ niệm đêm lửa trại vẫn còn âm vang. Hãy nhớ mãi, hãy trân trọng, hãy khắc sâu trong tim mỗi chúng ta những kỷ niệm khó quên, đó là hành trang trên bước đường đi sắp tới của mỗi bạn. Những giây phút vui bên nhau qua rồi, chỉ còn lại trong tim là nỗi nhớ, niềm thương mến và những kỷ niệm không phai. Để chiêm nghiệm cuộc sống đã qua, để sống đẹp hơn cho đời. Để vui thân ái, kết đoàn trong vòng tay siết chặt. Để từng chiếc lá, ngọn cỏ, tiếng sóng vỗ bờ, những ngôi sao trên cao và không gian bao la bên ngọn lửa với những mối giao hòa bất tận.
Tạm biệt nhé, bạn ơi!

Lê Tấn Tài