Khánh Hà
Đi bộ
Buổi sáng nhẹ như mây
Từng bước chân thật đầy
Lòng thênh thang như gió
Đến đây và qua đây
Tiếng chim
Buổi chiều lắng
Bóng chim vút qua
Rớt lại tiếng kêu
Trên hồ nước lặng
Tặng vật
trên mặt đất trơ trọi
mọc lên một cành hoa
một mặt trời thật xa
trải đều tia nắng ấm
giọt nước trong dòng sông
hạt sương trên cánh đồng
cả vũ trụ mênh mông
một bàn tay huyền nhiệm
trong mỗi người xa lạ
có sẵn phần bạn ta
lòng người biển bao la
cõi tình, sâu vô tận
từng cuộc đời đơn lẻ
riêng cay đắng, ngọt ngào
hạnh phúc và đau khổ
được chia phần đều nhau
mỗi hiện diện nhỏ bé
một tặng vật tuyệt vời
nằm đâu đó giữa đời
đôi khi ta hờ hững.
Bốn mùa
tay ủ chung trà nóng
hương sen thơm ngát lòng
ngồi trời tuyết phơi phới
ấm áp những chiều đông
buổi sáng nghe chim hót
hoa anh thảo nở bừng
dưới tuyết băng giá buốt
có dấu một trời xuân
mùa hạ nắng oi nồng
thoảng qua cơn gió mát
cơn mưa mùa rào rạt
trả nước về biển sông
thu nhuộm xám không gian
lấy đi bao lá vàng
cây chuyển dòng nhựa mới
xanh lại lúc mùa sang
lửng lơ vòng thời gian
không khuyết cũng không tàn
mái tây mặt trời lặn
phương đông rực ánh vàng
trăm ngàn năm trôi qua
trời đất vẫn giao hòa
thu rụng một hạt giống
xuân nở một cành hoa.
|