Huỳnh Hữu Võ

Tháng giêng hoa quỳ nở

Nếu như trời không gió
Mưa sẽ về đồi thông
Nếu nhà em không đến
Sẽ vô cùng mênh mông

Ðà Lạt chiều xuống thấp
Bóng ai bên hàng cây
Chắc nỗi buồn đứng nấp
Cho trời chiều đầy mây

Bỗng dưng lòng tê cứng
Giá lạnh đâu tìm về
Từ cõi nào sâu thẳm
Nỗi buồn lên tái tê

Giọt sương như lay động
Nõn xanh bên bờ hồ
Bóng em cứ xao động
Trong tim anh từng giờ

Ðà Lạt em không đến
E tháng giêng bớt hồng
Hoa quỳ không còn nở
Giữa vô cùng mênh mông



* Huỳnh Hữu Võ làm thơ từ năm 19 tuổi, tuy anh chỉ mới in một tập thơ (Tháng giêng gió thổi mù như khói - Giải thưởng văn nghệ Dục Thanh lần 2), nhưng chắc nhiều độc giả không ai quên anh ở cuộc thi “thơ hay năm 1993” do báo Văn Nghệ Thành Phố Hồ Chí Minh tổ chức. Cuộc thi thơ năm đó có 2.750 tác giả dự thi với trên 23 ngàn bài thơ. Huỳnh Hữu Võ dự thi với 4 bút danh khác nhau và có 10 bài lọt vào vòng chung khảo. Hoảng quá, anh bèn thú nhận và chấp nhận lãnh thẻ đỏ rời khỏi cuộc thi. Thơ anh giờ đã xuất hiện ở hầu hết các tạp chí trong nước.