Phương xa
Vũ Hoàng Chương



Nhổ neo rồi thuyền ơi xin mặc sóng
Xuôi về Đông hay giạt tới phương Đoài
Xa mặt đất giữa vô cùng cao rộng
Lòng cô đơn cay đắng họa dần vơi

Lũ chúng ta lạc loài dăm bẩy đứa
Bị quê hương ruồng bỏ giống nòi khinh
Bể vô tận sá gì phương hướng nữa
Thuyền ơi thuyền theo gió hãy lênh đênh

Lũ chúng ta đầu thai lầm thế kỷ
Một đôi người u uất nỗi chơ vơ
Đời kiêu bạc không dung hồn giản dị
Thuyền ơi thuyền xin ghé bến hoang sơ

Men đã ngấm bọn ta chờ nắng tắt
Treo buồm cao cùng cao tiếng hò khoan
Gió đã nổi nhịp trăng chiều hiu hắt
Thuyền ơi thuyền theo gió hãy cho ngoan
* Vũ Hoàng Chương sinh ngày 5- 5 - 1916 ở Nam Ðịnh. Có bằng Tú Tài Pháp. Đã theo học trường Luật, nhưng lại bỏ để làm phó thanh-tra sở Hỏa-xa miền Bắc hơn một năm. Dạy học tư một dạo, rồi theo học ban cử nhân toán học. Sau đó thi sĩ lại thôi và trở thành một nhà giáo. Thi phẩm của Vũ Hoàng Chương được nổi tiếng nhất là tập Thơ Say xuất-bản năm 1940. Kế đó, từ năm 1943 đến năm 1954, sau khi di cư vào Sài Gòn, nhà thơ họ Vũ đã cho ra đời thêm mấy tập thơ nữa là: Mây (1943), Rừng Phong (1954); một tập kịch thơ Vân Muội, Trương Chi, Hồng Diệp (1944). Sau 1975 bị bắt giam ở Chí Hòa và Ông mất ngày 6 tháng 9 năm 1976 tại Sài Gòn.