Hàn Khuê LẠNH Gió bấc phương xa lại thổi về Tê mê lòng thiếp chốn phòng khuê Trăng treo đầu ngõ, bờ môi nhạt Lạnh lẽo từng đêm, ấp gối kề. Giật mình tỉnh dậy giữa canh khuya, Ngỡ giấc chiêm bao. Lỡ duyên thề. Bạc mệnh. Ôi chàng! Cùng chăn gối Sao còn ngăn cách một đôi nơi! |